Đề bài : Kể về một tấm gương vượt khó học giỏi. Đề bài: Kể lại một kỷ niệm ngày khai giảng. Đề bài: Kể lại một câu chuyện mà em đã làm bố mẹ phiền lòng. Đề bài: Từ bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa, em hãy tả lại cơn mưa rào mùa hạ. Đề bài: Một lần em Đề bài: Kể một kỉ niệm về tình bạn thời thơ ấu. Bài làm 1. Chắc ai trong chúng ta cũng có ít nhất một lần mắc lỗi. Và tôi cũng vậy. Tôi cũng đã nhiều lần mắc lỗi. Nhưng có một lần, khi đang học lớp 4, tôi đã mắc một lỗi lớn với bạn mà đến giờ nghĩ lại Ngày đầu tiên đi học là một trong những kỉ niệm đẹp, lưu niệm trong cuộc đời mỗi người. Để làm giỏi đề văn tự sự dạng này, những em cần xem thêm những bài văn mẫu mã kể lại hồ hết kỉ niệm ngày thứ nhất đi học của Blog binhchanhhcm.edu.vn để trau dồi con kiến thức, tài năng viết văn và được Thời gian như thoi đưa làm tình cảm hai đứa thêm khăng khít. ro chiếc cái lạnh của ngày đông, tôi cũng buồn lắm. Thì ra, thì ra tôi bị bỏ rơi thật rồi. Sinh nhật tôi mà không một ai nhớ đến cả. Tôi buồn và ảo não suốt cả sáng, cả trưa ăn bán trú và cả những Để làm tốt bài báo viết về Những kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường thân yêu học sinh cần bày tỏ tình cảm chân thành và những suy nghĩ chân thật, tự nhiên. Mời các em cùng tham khảo những bài văn mẫu dưới đây để học tốt hơn môn Văn cũng như nắm được cách làm bài văn tự sự. Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Bộ ảnh kỉ yếu của các học sinh U40 khi về thăm trường cũ khiến nhiều người bồi hồi, xao xuyến nhớ về những kỉ niệm một thời cắp sách đến trường. Tuổi học trò là khoảng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Ai cũng muốn lưu lại cho mình những kỉ niệm đẹp về thời cắp sách đến trường. Vì vậy, phong trào chụp ảnh kỉ yếu được lan truyền rộng rãi. Trào lưu này không chỉ dành cho các bạn trẻ cuối cấp, những bộ ảnh vui nhộn của một nhóm học sinh U40 mới đây được lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội khiến mọi người trầm trồ thích thú. Bộ ảnh được chị Hồ Hồng Xuân chia sẻ lên trang cá nhân. Bộ ảnh được chị Hồ Hồng Xuân chia sẻ lên trang cá nhân và nhanh chóng nhận được hàng chục nghìn lượt thích, bình luận chỉ sau thời gian ngắn. Chị Hồng Xuân chính là một thành viên của lớp. Chị cho biết đây là bộ ảnh kỉ niệm 20 năm ra trường của các cựu học sinh lớp 12A2 Trường THPT Bùi Hữu Nghĩa TP Cần Thơ khóa 1998-2001. "Năm học lớp 10, 11 lớp tôi có 57 thành viên, đến năm lớp 12 còn 54 thành viên và đợt này họp mặt có 31 thành viên tham gia. Mặc dù cùng ở Cần Thơ, nhưng trải qua thời gian dài, mỗi người lập nghiệp và sinh sống ở nhiều tỉnh thành khác. Vậy nhưng, lần này họp mặt ai cũng cố gắng thu xếp thời gian, công việc để về tham gia," chị Xuân nói. Theo chị Xuân, trước khi họp mặt, chị Khổng Quỳnh Nga – lớp phó học tập của lớp khi xưa đã đưa ra ý tưởng chụp một bộ hình kỉ niệm khi về thăm trường cũ. Ý tưởng này ngay lập tức được mọi người tán thành. "Ban đầu còn chút bỡ ngỡ khi trường cũ đã được xây dựng lại khác so với những hình ảnh trong kí ức ngày xưa của mọi người, nhưng khi đến trường ký ức ùa về cả lớp tự diễn theo bản năng, không theo một kịch bản nào”, chị Hồng Xuân chia sẻ. “Thường mỗi buổi sáng mọi người sẽ ngồi lại rồi bàn nhau lên kế hoạch, lên danh sách và phân công công việc. Mọi thông tin được cập nhật trên trang face book của lớp. Cả lớp thống nhất chọn ngày 13/5 để gặp lại. Bạn lớp trưởng mang theo cuốn album ảnh ngày xưa để cả lớp cùng xem lại từng khoảnh khắc kỷ niệm cũng là để có cảm hứng cho bộ hình mới”, chị Xuân cho biết thêm. Cũng theo chị Xuân, bộ ảnh cũng như kế hoạch chương trình của lớp được thực hiện trong vòng 2 tuần. Kinh phí thực hiện nghìn đồng/người. Tại buổi họp mặt, ngoài việc giao lưu gặp gỡ các bạn học sinh, có bạn đã ủng hộ 500 cuốn vở, 4 băng ghế đá và 10 suất học bổng mỗi suất nghìn đồng cho trường. "Mọi người đều rất hồi hộp, háo hức mong chờ. Nhất là khi gần tới ngày họp mặt, các bạn cứ trao đổi với nhau trong nhóm lớp cả ngày, mấy bạn cứ đếm ngươc thời gian, rồi nào là tu dưỡng nhan sắc để chụp hình, giảm cân để có dáng đẹp, kéo nhau đi may áo dài…", chị Hồng Xuân xúc động khi nhớ lại. Điều khiến chị nhớ nhất trong buổi gặp mặt là do công việc bận rộn, có bạn từ TP HCM về, tham gia vỏn vẹn được 3 tiếng đồng hồ lại phải đi. Có bạn 4 giờ sáng đã phải lên xe trở về với công việc. Hiện tại, mỗi người đều có công việc và gia đình phải chăm lo. Mỗi thành viên đều đã lớn tuổi và có gia đình, con cái, nhưng họ vẫn muốn được quay về tuổi xuân, hồi tưởng lại nhưng ngày tháng thanh xuân tươi đẹp, được học tập, vui chơi vô tư bên nhau. Việc chụp ảnh kỷ yếu khiến họ cảm thấy hạnh phúc và thêm yêu đời. Lần chụp kỷ yếu này là dịp để các cựu học sinh trong lớp chị Xuân cùng ngồi lại chuyện trò, ôn lại kỷ niệm xưa và lưu giữ khoảnh khắc đẹp đáng trân quý bên nhau. "Sau 20 năm, mọi người vẫn vui vẻ, ồn ào, trẻ trung, thắm thiết như những ngày xưa”, chị Hồng Xuân nói. Ngay sau khi bộ ảnh kỉ yếu độc đáo nói trên được công khai lan truyền trên mạng, hầu như mọi người đều rất thích thích thú. Tài khoản facebook Hạnh Nha bình luận "Rất đáng để nể phục các cô chú. Ước gì sau này mình cũng đc 1 vé quay về tuổi trẻ như thế. Tuổi hồi xuân". "Có sự rung động. Làm sao để tấm thân này vừa với tà áo dài thần thánh ngày đó. Trước nhớ cao nhất có 35 kg, còn bây giờ ngót ngét cũng gần 50 kg. Ai còn giữ áo đi học hồi xưa, riêng mình vẫn còn nguyên 2 tà đầy chữ ký. Nhớ quá thời học sinh đầy kỉ niệm", Diệu Thuần, một thành viên mạng xã hội khác bình luận hài hước và cũng muốn cùng lớp của mình chụp ảnh kỷ yếu như thế hệ học sinh U40 của Trường THPT Bùi Hữu Nghĩa. Dưới đây là hình ảnh trong bộ ảnh kỉ yếu của thế hệ U40 học sinh lớp 12A2 Trường THPT Bùi Hữu Nghĩa TP Cần Thơ Bộ ảnh kỉ yếu của lớp 12A2 Trường THPT Bùi Hữu Nghĩa xiêu lòng dân mạng Ninh Bình Miễn phí chỗ ở cho các thí sinh khó khăn dự thi THPT quốc gia Năm nay, tỉnh Ninh Bình có thí sinh dự thi tại 25 điểm thi. Thí sinh có hoàn cảnh khó khăn sẽ được Sở ... Phụ huynh Sài Gòn cùng học sinh chạy đua vào lớp 10 công lập Phụ huynh mạnh tay chi tiền, tìm lớp luyện thi cho con. Thí sinh học miệt mài từ sáng đến khuya, chuẩn bị cho kỳ ... Thông tin tuyển sinh 2018 15/5 Hàng ngàn thí sinh đăng ký các kỳ thi kiểm tra năng lực Nhiều thí sinh đăng ký các kỳ thi kiểm tra năng lực tại chiến lược 'ăn điểm' bài thi môn Tiếng Anh, hàng chục ... Thông tin tuyển sinh 2018 14/5 ĐH Tôn Đức Thắng tuyển hơn chỉ tiêu xét học bạ Điều kiện xét học bạ THPT vào ĐH Tài chính Marketing, ôn thi tháng cuối học sinh lo lắng đề dài khó, ĐH Quốc gia ... Những bài văn mẫu hay lớp 6Những bài văn mẫu hay lớp 6Văn mẫu lớp 6 Kể về kỉ niệm thời học sinh mà em nhớ nhất bao gồm các bài văn mẫu hay cho các em học sinh tham khảo, củng cố kỹ năng cần thiết cho bài kiểm tra viết sắp tới đây của mình. Mời các em học sinh cùng tham bài Kể về kỉ niệm thời học sinh mà em nhớ nhấtHướng dẫnAi trong chúng ta cũng đã từng trải qua những kỉ niệm buồn vui cùng gia đình và đám bạn tinh nghịch. Mỗi lần nhớ lại những kỉ niệm của mình, lòng tôi lại trào dâng những cảm xúc thật khác lạ. Những kỉ niệm sâu sắc nhất trong tôi là lần đầu tiên tôi nhận được sự giúp đỡ của một người mà tôi vốn có ác đó, tôi đang học lớp 2D thì bỗng được chuyển sang một lớp chọn của trường. Tôi rất hồi hộp và vui mừng vì sắp được gặp những người bạn mới. Nhưng vừa bước chân vào cửa lớp, cảm giác lo lắng, sợ sệt đã thay chỗ hoàn toàn cảm giác vui mừng, hồi hộp đó. Trước mặt tôi toàn là những bạn lớn so với tôi. Hàng chục ánh mắt ngạc nhiên cùng tiếng xì xào ầm ĩ nổi lên. “Sao bố mẹ mình cao to mà mình lại thấp bé thế nhỉ? Thật chẳng thể bào hiểu được!”. Tôi vừa tự nhủ, vừa bước đi nhanh hơn về chỗ ngồi. Một lát sau, cô chủ nhiệm vào lớp và bắt đầu giảng bài. Khi cô đang giảng phần cuối của bài học thì bỗng “Tùng! Tùng! Tùng!” – tiếng trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Sau khi chào cô, bọn bạn tôi liền chạy ngay đi chơi cùng với bạn cũ. Tôi cũng đang định chạy đi thì bỗng bị một cú đấm đau điếng vào vai. Giật mình quay lại, tôi thấy một chàng “lực sĩ” thân hình cao to như một anh lớp bốn, nước da đen sạm, mái tóc cắt cao trông rất khỏe mạnh. Tôi còn nhăn nhó vì đau thì cậu bạn cất giọng giễu cợt “Ê! “Cao kều!” Cậu cao thật đấy! Sau này nhất định cậu sẽ lập kỉ lục về chiều cao cho mà xem! Đến lúc đấy nhớ khao tớ nhé! Ha, ha, ha …!” rồi chạy biến thấy rất khó chịu. Chiều cao của tôi có hơn khiêm tốn một tí thì liên quan gì đến cậu ta cơ chứ! Thế là tôi ngày càng trở nên cáu bẳn và mặc cảm về vóc dáng của mình. Cuối cùng, tôi đã quyết định đặt một cái bẫy để cậu ta chừa cái tật đùa dai đó đó là thứ hai ngay sau khi thi giữa kì I. Sauk hi ăn cơm trưa xong, đáng lẽ phải đi ngủ thì tôi lại trốn cô, chạy vù ra nhà vệ sinh để thực hiện kế hoạch đã chuẩn bị từ mấy hôm trước. Đầu tiên, tôi đổ một đống nước ra nhà vệ sinh, rồi đặt hai cái bánh xà phòng ở ngay cửa ra vào để gài bẫy cho cậu bạn to lớn đùa dai kia. Bỗng, bác giám thị già đi ngang qua. Tôi liền nhảy vọt sang một bên để không bị phát hiện. Bác dừng lại, nhìn ngó xung quanh làm tôi sợ hết cả hồn. Nhưng cuối cùng, bác lại tiếp tục đi khiến tôi thở phào nhẹ nhõm. Rồi tôi cứ nấp sau cánh cửa chờ đợi. Nhưng tôi chờ mãi mà không thấy cậu ta ra nhà vệ sinh. Tôi liền chạy ngay ra khỏi chỗ nấp và xem xét xung quanh. Bỗng, tôi giẫm phải cái gì trơn tuột và cứ thế mà trượt vèo về phía vũng nước. Theo phản xạ, tôi hét lên rất to trong vô vọng. Rồi một cái bóng cao lớn vụt qua và túm lấy tôi. Rồi tôi không biết gì tỉnh lại, tôi thấy ngay là mình đang nằm trong phòng y tế của trường. Quay sang bên cạnh, tôi bất ngờ khi thấy khuôn mặt của cậu bạn mà tôi vốn rất ghét cay ghét đắng. Cậu ta tên là Nghị. Nghị đang mỉm cười với tôi. Thì ra Nghị chính là người đã kịp đỡ nên tôi không bị đập đầu xuống nền nhà vệ sinh mà chỉ bị va mạnh vào cậu ấy. Nghị đã cứu tôi khỏi cái bẫy mà tôi đặt ra để làm hại cậu ấy. Tôi thấy ân hận vô cùng. Nhỡ Nghị bước vào và bị trượt chân thì sao? Sao tôi lại đặt ra một cái bẫy nguy hiểm như thế chứ?Tôi không nói sự thật này với ai, coi như đó là một tai nạn nho nhỏ. Nhưng từ đó trở đi, tôi và Nghị đã trở thành đôi bạn thân thiết. Đang ngồi nghĩ tới học sinh lớp 12 sắp bước vào kì thi tốt nghiệp, đại học, một kì thi quan trọng đánh dấu bước ngoặt của thời trung học, một ngã rẽ lớn của cuộc đời. Hồn nhiên tự mình đặt câu hỏi là không biết “chúng nó” bây giờ ôn thi như thế nào? Có thức khuya, dậy sớm học bài hay không? Khi ôn thi có được tẩm bổ những đồ ăn ngon, quý hiếm như mình ngày xưa hay không? Và nhiều cái linh tinh khác nữa…Thế là trong ta lại gợi nhớ chút kỉ niệm thời học sinh, thời ôn thi đại học, một thời máu lửa, đành dùng bàn phím thay ngòi bút viết lên nhật kí của riêng mình, tâm sự cùng các bạn trẻ thời . Mỗi thời một khác, không thể lấy ngày xưa để đem so sánh với ngày nay, như thế là tụt hậu so với thế giới. Đặc biệt là chúng ta rất không thích cái câu nói của các cụ ta rằng “Chúng mày bây giờ sướng hơn chúng tao ngày xưa nhiều, chúng tao ngày xưa á, phải làm thế này…phải làm thế nọ…chỉ được thế này… chỉ được thế nọ…” nhiều lắm các bạn ạ. Hôm nay gợi nhớ chút kỉ niệm xưa, cũng như các bạn hiện ôn thi bây giờ đang khao khát, đang ước mơ và nhiều hy vọng lắm. Cái ngày xưa đó như thế nào nhỉ? “DÉP TỔ ONG” NÂNG BƯỚC CHÂN TỚI TRƯỜNG Điều thầy muốn nói với chúng ta ở đây chính là kể về người bạn đã cùng mình song hành nhiều năm tới trường. Người bạn này đã không quản ngại khó khăn, mưa nắng và “xấu hổ” nữa để nâng bước chân anh tới trường. Các bạn có thể thấy người bạn của thầy ngày trước nó là như thế này đây . Vâng, nếu anh “không vá” thì không còn gọi là “mốt” thời đó nữa rồi. Đi dép như thế này mới gọi là nhiều người yêu, nhiều người quý, nhiều bạn bè thân. Anh chàng hay cô nàng nào mà được bố mẹ mua cho đôi tổ ong mới là ta cứ phải đi ở nhà cho nó “bẩn” hoặc ít ra nếu “Ai thông minh hơn học sinh lớp 5” thì cũng biết lấy ít bùn đất bôi lên cho nó “ngầu” một tý rồi mới dám đi tới lớp. Vì ba chữ rất to “NGẠI” và “XẤU HỔ” Nhiều ông bạn không biết cách làm cho nó “bớt mới” hay “đỡ sạch” thì khi đến lớp là phải khép nép, ra chơi thường cứ ngồi ì một chỗ, nếu có chơi thì cũng phải e thẹn, chỉ sợ bạn bè thấy dép mới lại trêu cho một trận. Ngay lúc đó như có một ông mặt trời mọc lên từ hai “má”. Không giống như các bạn bây giờ, mới chuẩn bị đi mua dép mới thôi mà trên face đã phải có vài cái ảnh kèm đôi lời tâm sự “chuẩn bị là được đi mua dép ha”, “em là em sắp đi shoping rồi nhé” và bla bla bla nữa. Đó là một chút kỉ niệm thời học sinh, à mà phải gọi là thời “các cụ” có lẽ đúng hơn chứ nhỉ. “MILIKET” CÙNG ANH HÀNH QUÂN ĐÊM THÂU Uh thì thấy con cái học hành, thi cử vất vả, gầy dộc cả người nên bố mẹ cũng thương thương và lo lo. Thỉnh thoảng động viên con cái “Ôn thi vất vả thì mua mấy gói mì Miliket về mà ăn đêm con ạ, lấy sức mà ôn thi chứ”. Nghe thấy như thế đã vui lắm rồi, thỉnh thoảng mới được gói Miliket. Hằng ngày mấy khi được ăn mì tôm đâu, có muốn ăn cũng phải chờ tới lúc “Ốm”. Mấy thằng em nghe thấy thằng anh được ăn hẳn mấy gói mì tôm, chúng nó thèm mà ghê gớm. Nhưng các bạn có biết không, những hôm có mì tôm Miliket vang bóng một thời đó thì vui lắm, những lúc ôn thi cũng thấy đỡ mệt mỏi hẳn, tinh thần sẳng khoái lên và hôm đó cảm thấy không đau đầu mấy. Các bạn đang nghĩ chắc Miliket rất nhiều chất bổ giúp tinh thần ôn thi tốt hơn lên phải không? cũng đúng một phần, nhưng cái chính là do lý do sau Mì tôm tối đến thường vò nhỏ ra ăn có bạn nào thích ăn như vậy không?, ngồi học thì gói mì tôm để ngay trước mặt, cứ ngước lên là nhìn thấy nó. Thế là học thì chẳng được bao nhiêu, mì tôm thì cứ hết dần đều. Bảo sao hôm đó thấy thoải mái thế. Những tháng năm học trò, những ngày ôn thi đáng nhớ. Chắc các bạn đang nghĩ ông thầy giáo nghèo này lại đang chém gió rồi phải không? Không đâu, nó là thật đấy. Các bạn bây giờ chắc không có nhiều người biết về gói mì này nữa. Thời nay các bạn được phụ huynh đầu tư cho việc bồi bổ sức khỏe đầy đủ hơn rất nhiều. Có khi còn được kén chọn ấy chứ. “Mẹ mua loại sữa này thì con uống sao nổi”, “Bánh khô thế này mà mẹ cũng mua được sao”…. ĐỒNG HỒ GỌI ANH DẬY, TỔ ONG SẴN SÀNG BAY Cái thời ôn thi đó ai cũng sắm cho mình cái đồng hồ hẹn giờ, đổ chuông. Kế hoạch học tập ghê gớm lắm, ở lớp thấy mấy cô bạn lập thời gian biểu dành cho ôn tập các môn, về nhà cũng bắt trước làm thời gian biểu. Sáng là cứ phải bắt em đồng hồ kêu lúc 4h-4h30, nhưng đôi khi có hôm thực hiện được còn hầu như là cứ phải 6h mới dậy. Chỉ khổ thân cái em đồng hồ, đã thức cả đêm để chờ tới giờ gọi anh sĩ tử dậy học bài thế mà khổ thay lại thường xuyên bị hai anh em nhà “dép tổ ong” bay tới, đập liên tục vào đầu và người đến nỗi sợ quá không dám đổ chuông nữa. Thế là sĩ tử cứ thế mà ngủ ngon, ôn thi cứ phải tới sáng mai rồi tính tiếp. Em đồng hồ loại này thời đó, bây giờ có khi không còn bán nữa. Kết luận thời gian biểu do mình lập ra nên ta thích là có thể thay đổi ngay được. Kỉ niệm thời học sinh ôn thi đại học là như vậy đó, nhưng chưa hết đâu. SUB ĐĂNG KÍ KÊNH GIÚP THẦY NHÉ Bạn hãy đặt câu hỏi và thảo luận đúng chuyên mục bài luận lịch sự, có văn hóa, gõ đầy đủ ý nghĩa bằng tiếng việt có dấu để tránh trường hợp thảo luận của bạn bị xóa mà không rõ lý do. Xin cám ơn!

quay ve ki niem luc thoi hoc sinh